Thứ Bảy, 9 tháng 11, 2013

NHỚ ƠN CÁC THÀY CÔ NHÂN NGÀY NHÀ VIỆT NAM !








Còn hơn một tuần lễ nữa là tới ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11/2013, trong suốt thời gian từ khi lớn lên đến khi hoàn thành nhiệm vụ trong Quân ngũ trở về với cuộc sống đời thường, tôi có 10 năm ngồi ghế nhà trường phổ thông và 13 năm qua các học viện, nhà trường trong Quân đội. Có thể nói rằng tôi trưởng thành có được như ngày hôm nay ngoài sự nỗ lực của bản thân, còn có công lao dạy dỗ lớn lao của các thày cô; cái ơn ấy tôi mang nợ suốt đời cùng với công lao sinh thành của bố mẹ tôi. Nhân ngày nhà giáo Việt Nam xin kính chúc các thày cô giáo cũ của tôi, cùng toàn thể các anh chị em đang công tác trên mặt trận "trồng người" có một sức khoẻ tốt, hạnh phúc và thành công trong cuộc sống !



Con trở về mái trường cũ thân thương
Nghe đâu đó tiếng thầy cô vọng lại
Ngày xưa ơi ! Có gì lưu luyến mãi ?
Bước chân quen....nay lạ lẫm mất rồi...

Con lặng thầm đếm khoảng thời gian trôi
Ngược kí ức...đếm một thời mơ ước
Năm tháng trôi...vô tình nên đánh mất
Một tuổi thơ: bè bạn với mái trường...

Tà áo ai màu mực tím còn vương
Bàn ghế cũ ,sân trường xưa vàng nắng
Giờ học văn...tiếng thầy vang đều đặn
Đưa con về cổ tích - những yêu thương...

Lời dặn dò : "Dù đi khắp bốn phương
Con nhớ nhé : niềm tin và hi vọng
Thêm một chút kiên trì và nghị lực
Việc con làm....ắt hẳn sẽ thành công "...

Bao lớp người thầy đã chở qua sông
Ai nhớ ? ai quên ?...con đò ngày xưa ấy ?
Dòng sông vắng, người lái đò cần mẫn
Khuya sớm miệt mài, lặng lẽ....buồn...vui....

Giữa dòng đời vội vã nổi trôi
Con mới thấy mình còn nhiều khờ dại
Bài học xưa - một lần con nghĩ lại
Vẫn hình như chưa hiểu hết cuộc đời....

Cho con một lần quay lại nhé ...thầy ơi !
Thời thơ bé cùng những lời dạy bảo
Bài học thuộc lòng....thôi không còn gượng gạo
Áp dụng vào đời...con bỗng thấy tự tin

Tiếng ai vang trong khoảng vắng im lìm
Nghe ấm áp như tiếng thầy ngày ấy
Giọt mồ hôi lăn dài trên trang giấy
Đưa con về...kí ức-một mùa thi....

Thứ Hai, 4 tháng 11, 2013

TẠM BIỆT MÙA THU !

Sẽ không còn ai nhặt lá vàng rơi
Trải bước chân em nghe chiều qua vội
Ai nắm bàn tay thật thà nhận lỗi
Đoạn thơ tình có lúc trách hờn nhau !


Tạm biệt mùa thu của mối tình đầu
Em đừng khóc cho những gì quá khứ
Những ngày bình yên, những đêm bão tố
Cả cuộc đời ai biết nhớ hay quên


Anh cũng long đong với ảo ảnh tình
(Dù bên cạnh đã có người chung gối)
Anh vẫn vì em viết lời tạ lỗi
Viết cho mình muôn kiếp lạc hoài nhau !


Tạm biệt mùa thu em nhé tình đầu
Cho nỗi buồn vương lên từng chiếc lá
Có một cuộc tình giờ như xa lạ
Có tiếng ai buồn hát khúc chia tay.......