Một anh bộ đội đóng quân ở làng nọ, và phải lòng yêu một cô gái người làng ấy. Vốn là lính và là người đàng hoàng, đứng đắn nên anh đến nhà người yêu bao giờ cũng chào hỏi gia đình, nếu có muốn đi chơi bao giờ cũng xin phép. Khổ một nỗi, ông già của người yêu rất khó tính, dẫu biết anh là người tốt nhưng ông vẫn xét nét, ngăn chặn.
Một hôm, anh tới chơi, cô gái ở trong bếp, còn ông bố thì đang bực tức việc gì đó. Anh chào, ông già đáp "vâng". Anh ta lân la hỏi chuyện:
- Dạ thưa bác, hôm nay bác có khoẻ không ạ?
- Cảm ơn! Sức khoẻ của tôi đang ở trong bếp kia kìa, anh vào đó mà hỏi.
Tưởng ông già đùa, anh lại nói tiếp:
- Dạ, thưa bác... cháu xin phép bác cho cháu đưa em sang đơn vị để xem văn nghệ có được không ạ?
- Không văn nghệ, văn gừng gì hết. Tôi còn lạ gì cái vở của các anh, lấy lý do này lý do kia. Ai biết anh đưa nó đi xem hay là anh đưa ra bụi ra bờ nào đó để nhỡ nó ễnh cái bụng lên thì chết tôi à...
Anh bộ đội nghe vậy thanh minh:
- Dạ, sao lại dám vậy ạ! Thưa bác, chúng cháu phải giữ cho nhau, vì cháu yêu một tình yêu chân chính chứ ạ.
Ông già cười và mỉa mai:
- Tôi biết anh là chân chính rồi, mà tôi có sợ cái chân chính của anh đâu. Tôi chỉ sợ cái chân phụ... của anh thôi. Cái chân chính thì anh giữ được, còn chân phụ... anh làm sao giữ nổi?
Một hôm, anh tới chơi, cô gái ở trong bếp, còn ông bố thì đang bực tức việc gì đó. Anh chào, ông già đáp "vâng". Anh ta lân la hỏi chuyện:
- Dạ thưa bác, hôm nay bác có khoẻ không ạ?
- Cảm ơn! Sức khoẻ của tôi đang ở trong bếp kia kìa, anh vào đó mà hỏi.
Tưởng ông già đùa, anh lại nói tiếp:
- Dạ, thưa bác... cháu xin phép bác cho cháu đưa em sang đơn vị để xem văn nghệ có được không ạ?
- Không văn nghệ, văn gừng gì hết. Tôi còn lạ gì cái vở của các anh, lấy lý do này lý do kia. Ai biết anh đưa nó đi xem hay là anh đưa ra bụi ra bờ nào đó để nhỡ nó ễnh cái bụng lên thì chết tôi à...
Anh bộ đội nghe vậy thanh minh:
- Dạ, sao lại dám vậy ạ! Thưa bác, chúng cháu phải giữ cho nhau, vì cháu yêu một tình yêu chân chính chứ ạ.
Ông già cười và mỉa mai:
- Tôi biết anh là chân chính rồi, mà tôi có sợ cái chân chính của anh đâu. Tôi chỉ sợ cái chân phụ... của anh thôi. Cái chân chính thì anh giữ được, còn chân phụ... anh làm sao giữ nổi?
RSS bình luận
- Ông già chí lý wa!Trả lời nhận xét này
- Mấy hôm nay Hằng bận nên có sang anh đọc bài mà không viết lời bình được, câu chuyện này đúng ra là Hằng góp cùng anh ở bài trước, viết xong rồi n..Trả lời nhận xét này
- o gia nay dua vao kinh nghiem ban thanTrả lời nhận xét này
- lính về rồi có khác ..Trả lời nhận xét này
- Hi, thì nhờ 1 người thanh minh hộ. hihi hahaTrả lời nhận xét này
- cm của cháu đâu rùi? cái 360 đáng ghét này!Trả lời nhận xét này
- sáng thứ hai, đọc entry của chú xong, cháu thấy iu đời hẳn. có sức sống và tinh thần để tiếp tục với cái tình yêu mà cháu bắt buộc phải iu: Luận vă..Trả lời nhận xét này
- Câu chuyện chưa có hồi kết! Anh lính không thanh minh cho cái " chân phụ " của mình à?Trả lời nhận xét này
- lì và trai mặt,hầu như chiêu này mọi người đều được vợ,Chúc A mã đáo thành công nha!Trả lời nhận xét này
- án binh bất động,quay về đợi cơ hội khác nhé!một ngày đẹp trời hơn vậy,hihiTrả lời nhận xét này
- đang căng thẳng nên em nghĩ rượu với thịt kô màng đâuTrả lời nhận xét này
- Làm dân vận thế thì hỏng hết bánh kẹo rồi còn đâu. Cho học lại.Trả lời nhận xét này
- giở võ gì đây?người già có nhiều chiêu hơn đấy,kẻo mất luôn bạn gái bi giờTrả lời nhận xét này
- chết chưa,hết được đưa bạn gái đi xem vgừng rồi hihiTrả lời nhận xét này
- A lính hài hước thật!!chuk a zui ze nha!!xe tem nha!!xet xetTrả lời nhận xét này